1. Biến và hộp
Biến — đây là những thứ đặc biệt để lưu trữ dữ liệu. Bất kỳ dữ liệu nào. Tất cả dữ liệu trong Python đều được lưu trữ bằng các biến. Biến về ý nghĩa giống như một cái hộp. Một cái hộp rất bình thường.
Ví dụ nhé, bạn ghi số 13 trên một tờ giấy và đặt tờ giấy đó vào
hộp. Giờ thì ta có thể khẳng định rằng
"hộp lưu trữ giá trị 13"
.
Mỗi biến trong Python có hai thuộc tính quan trọng:
tên
và
giá trị
.
Tên được dùng để phân biệt biến này với biến khác.
Nó giống như một nhãn ghi trên hộp.
Giá trị — đây là một đối tượng nào đó, dữ liệu hoặc thông tin được lưu trữ trong
biến.
Mỗi đối tượng trong Python đều có kiểu riêng. Ví dụ, có các kiểu dữ liệu như: "số nguyên", "số thực", "văn bản", "mèo", "nhà" và v.v. Tuy nhiên, biến (hộp) thì không có kiểu. Trong hộp có thể chứa đối tượng thuộc bất kỳ kiểu nào. Giống như trong đời thực.
2. Tạo biến
Trong Python, không cần phải khai báo biến một cách đặc biệt. Chỉ cần viết cấu trúc như sau:
name = value
Dấu bằng ở đây không phải là dấu bằng trong toán học. Đây là toán tử gán.
Nói cách khác, dấu bằng là một câu lệnh, nói rằng
biến name cần được thiết lập (gán) giá trị
value
.
Hãy xem vài ví dụ nhé:
name = "Alexander" | Biến name chứa giá trị — chuỗi văn bản "Alexander" |
---|---|
age = 35 | Biến age chứa giá trị — số nguyên 35 |
city = "London" | Biến city chứa giá trị — chuỗi văn bản "London" |
pi = 3.14 | Biến pi chứa giá trị — số thực 3.14 |
Trong Python
bất kỳ biến nào cũng có thể gán bất kỳ giá trị nào
. Biến không có kiểu được xác định trước, chỉ có kiểu của đối tượng hiện đang được chứa trong nó.
3. Biểu thức và toán tử
Ở bên trái dấu gán, bắt buộc phải có tên
của biến
. Còn bên phải có thể là biểu thức phức tạp bất kỳ.
name = "Alex" + "Alex" | Biến name chứa giá trị — chuỗi văn bản "AlexAlex" |
---|---|
age = 5 * 7 | Biến age chứa giá trị — số 35 |
age = age * 2 + 3 | Biến age chứa giá trị — số 73 |
age = age + 1 | Biến age chứa giá trị — số 74 |
Bạn có thể nối hai chuỗi bằng ký hiệu "+". Hoạt động này được gọi là ghép chuỗi. Chỉ có thể nối chuỗi với chuỗi. Trong các ngôn ngữ như Java hoặc JavaScript, bạn có thể "cộng" chuỗi và số. Trong Python thì không: bạn cần phải chuyển đổi số thành chuỗi rõ ràng, sau đó mới "cộng" nó với chuỗi.
Ngoài ra, hãy chú ý rằng biến age được sử dụng ở cả hai phía của
toán tử gán. Tất cả vì
gán — không phải là bằng
,
như trong toán học.
Hãy xem câu lệnh này:
age = age + 1
Ở đây có hai điều:
-
Cần tính giá trị của biểu thức
age + 1
, sử dụng giá trị hiện tại củaage
; -
Kết quả tính toán phải được lưu vào biến
age
.
Câu lệnh này
tăng giá trị biến age
thêm 1
.
Thứ tự thực hiện các toán tử giống như trong toán học:
- Đầu tiên thực hiện các hành động trong ngoặc;
- Sau đó là nhân và chia;
- Và cuối cùng — cộng và trừ.
GO TO FULL VERSION